Lá thư gửi đến cho mai sau

Lá thư của Liệt sĩ Lê Văn Huỳnh

Nếu bạn đã từng đặt chân đến Quảng Trị, vùng đất từng trải qua những cuộc chiến khốc liệt trong lịch sử Việt Nam, có thể bạn đã nghe về lá thư của liệt sỹ Lê Văn Huỳnh. Hiện nay, lá thư này được cất giữ tại bảo tàng thành cổ Quảng Trị, như một minh chứng cho sự hy sinh cao cả của lớp người đi trước. Bức thư đã được sự đồng ý của gia đình để lưu truyền, nhằm giúp cho những thế hệ sinh ra sau chiến tranh có thể hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn về giá trị của hòa bình, từ đó sống và học tập theo lý tưởng của các anh hùng.

Một người lính, trước khi hy sinh, đã gửi gắm nỗi lòng trong một bức thư cho người thân. Điều đặc biệt là anh đã có linh cảm về cái chết của mình, và thậm chí đã dự đoán nơi mình sẽ yên nghỉ. Anh đã dặn dò vợ trẻ khi đất nước thống nhất, hãy tìm đến nơi chôn cất của anh để đưa hài cốt về quê hương.

Quảng Trị, ngày 11-9-1972.

Toàn gia đình kính thương!

Hôm nay, khi ngồi viết những dòng chữ cuối cùng này, tôi muốn mọi người biết rằng, nếu một ngày nào đó tôi không còn bên cạnh, nghĩa là tôi đã “đi nghiên cứu bí mật trong lòng đất”, thì gia đình không nên cảm thấy bất ngờ.

Mẹ kính mến! Từ khi còn là đứa trẻ, con lớn lên dưới sự che chở của mẹ. Giờ đây, khi chưa kịp đền đáp công ơn to lớn của mẹ thì con đã phải rời xa. Thư này gửi đến tay mẹ, chắc hẳn mẹ sẽ rất buồn. Những giọt nước mắt của mẹ nhắc nhở con về nỗi nhớ gia đình và những kỷ niệm không thể nào quên. Con hiểu nỗi đau mẹ đã trải qua và chỉ mong rằng, một ngày không xa, mẹ sẽ đón nhận trái ngọt mà con đã hy sinh cho đất nước.

Con rất hiểu, cuộc đời mẹ trải qua biết bao cực khổ, nhưng xin mẹ hãy lau khô nước mắt, sống để đón chờ ngày chiến thắng. Con mong muốn được ở bên mẹ mãi mãi, dù giờ đây con phải ra đi để hoàn thành nhiệm vụ thiêng liêng với Tổ quốc.

Lá thư của Liệt sĩ Lê Văn HuỳnhLá thư của Liệt sĩ Lê Văn Huỳnh

Em yêu thương!

Mỗi lá thư đều là một nguồn động viên cho em khi xa nhau. Nhưng bức thư này chắc chắn sẽ mang đến nỗi buồn lớn nhất cho em. Chúng ta chưa được sống cùng nhau lâu, chiến tranh đã cướp đi tình yêu và hạnh phúc của chúng ta. Em hãy hiểu rằng, dù anh không thể ở bên em, nhưng sẽ luôn yêu em.

Nếu em thực sự yêu anh, hãy làm theo những gì anh dặn dò. Hằng năm, vào ngày này, em hãy thắp vài nén hương tưởng nhớ anh. Hãy sống thật tốt và đừng quá buồn bã; nếu có dịp, hãy mở lòng đón nhận tình yêu mới. Sự sống không ngừng lại, bởi thế giới vẫn còn nhiều điều hay ho đang chờ đón em.

Hãy chăm sóc cho mẹ và các anh chị. Anh mong em sẽ luôn đối xử tốt với gia đình như khi anh còn sống. Cuối cùng, khi anh đã rời xa, hãy nghĩ về anh và những kỷ niệm chúng ta đã có.

Mẹ kính mến!

Trước khi rời xa, con muốn gửi đến mẹ một điều ước. Con hiểu mẹ buồn lắm vì mất đi người con yêu quý của bác. Nhưng hãy luôn mạnh khỏe, sống lâu để đón ngày đất nước hòa bình.

Con của gia đình.

Huỳnh.

Trong câu chuyện về lá thư gửi đến từ quá khứ, có sự phản ánh sâu sắc về tình yêu đất nước và tinh thần hy sinh của những người lính. Những bức thư không chỉ mang nặng nỗi lòng mà còn là di sản tinh thần của một thế hệ đã sống và vùng lên giữa bão táp. Nó khiến cho chúng ta, những thế hệ sau, cần thấu hiểu và trân trọng những giá trị họ để lại, sống hết mình vì mảnh đất quê hương và gìn giữ hòa bình cho những thế hệ mai sau.

Nếu bạn muốn tìm hiểu thêm về những kỷ niệm và di sản văn hóa của Việt Nam, hãy ghé thăm website hoangtonu.vn.

Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *